forgotten card
13 June, 2012 at 12:56 am Leave a comment
Đoạn đường dẫn xuống hồ tối đen. Không có một âm thanh nào. Lần đầu tiên bước xuống một cầu thang như vậy. Với một tâm tình như vậy.
Không thấy nhẹ nhàng hơn. Nhưng … đã đi qua đoạn đường này, thì sẽ có thể đi qua được những đoạn dài phía trước.
i can always walk alone.
i just wish i didn’t have to.
Entry filed under: Linh tinh.
Trackback this post | Subscribe to the comments via RSS Feed