Archive for October, 2013

Little White

Image

Nhìn thấy trên đường đi xe buýt về nhà. Đây gọi là cỏ gì? Dễ thương quá.

27 October, 2013 at 12:01 am Leave a comment

“Việc gì mà từ chối!”

* Kính chào thầy Phan Nhật Chiêu, xin thầy cho em hỏi: Thầy thích hình tượng người phụ nữ nào nhất trong các tác phẩm văn học mà thầy đã đọc qua?

* Học giả Phan Nhật Chiêu – Giảng viên ĐHKHXH và NV: Tôi thích nhất hình tượng Tiên Dung Mị Nương trong truyện Chử Đồng Tử của tác phẩm cổ điển “Lĩnh Nam chích quái”. Tiên Dunglà con gái vua Hùng thứ ba (hay thứ tư). Câu chuyện về cô chứa đầy phẩm chất đẹp đẽ của người phụ nữ Việt Nam nhưng lại mang một màu sắc hiện đại vô cùng bất ngờ.

1. Cô không thích đời sống cấm cung mà chỉ thích lãng chơi giữa non xanh nước biết không hề quan tâm đến ngày về.

2. Cô chọn chồng theo ý riêng không phụ thuộc vào ai hết và người chồng đó chính là một anh chàng đánh cá nghèo khó không có cả cái khố che thân.

3. Cô chủ động mưu sinh bằng cách buôn bán làm ăn, mở mang chợ búa, phố xá, giao lưu với các thương gia nước ngoài.

4. Cô tạo lập một xứ sở riêng, nhưng khi vua cha cử binh đến đánh thì cô lánh xa, luôn giữ sự hòa hiếu.

Một hình tượng người nữ ngày xưa như vậy không phải là quá đỗi tuyệt vời sao? Câu nói của Tiên Dung Mị Nương mà tôi rất thích là: “Việc gì mà từ chối!”. Đó là lời nói vâng đầy can trường mà đam mê khi đối diện với cuộc sống.

(Nguồn: Báo Thanh Niên)

25 October, 2013 at 12:32 am Leave a comment

Bày tỏ – Tác giả: Minh Đức Triều Tâm Ảnh

Bày tỏ
(Minh Đức Triều Tâm Ảnh)

Mai hết cuộc,
Tôi xin về núi cũ
Giã từ ngày áo đỏ đèn xanh
Chẳng phải tôi nhớ nguồn nhớ tổ
Mà bởi tôi chưa dung nổi thị thành

Tôi đã ra đi
bằng bài thơ thứ nhất
thuở đầu đời môi rượu lả đường say
Tôi đã ra đi
tự khối tình chân thật
Yêu trần gian mà chưa dám cầm tay!

Chí tôi mọn không hơn loài rêu biển
Thân tôi mềm
không kham nổi gió sương
Mà hiểu biết cũng như loài ong kiến
thì nói chi
nhập cuộc với lên đường

Cơm với áo – dễ sinh mầm sâu bọ
Cưu mang chi
cho hèn liệt một đời
là dã hạc tự cõi nguồn Đông độ
vốn vô tranh cả giọng nói tiếng cười

Cảm ơn nhé! một đời gió nổi
Cuốn phăng tôi đến một chốn bên trời
Thế gian nhé!
một lần xin sám tội
Quỳ nơi đây mà ôm siết con người!

Dẫu bây giờ mai có về núi cũ
Tôi chẳng dám ví mình
là sư tử rừng xanh
Tôi sẽ sống một đời bình dị
Hơn chi ai mà phất áo thị thành

Những bằng hữu lên đường
Những người em ở lại
Tôi xin chấp tay im lặng, cúi đầu
Không nói được dẫu một lời vụng dại
Trong hồn tôi
sương phủ mấy nhịp cầu

Tôi chẳng biết nơi nao là quán trọ
Kiếp vốn tha hương,
cố quận bao giờ?
Nếu còn thở,
tôi vẫn còn bày tỏ
yêu cuộc đời với nguyên vẹn tình thơ!

Các anh em tôi
mà tình Thầy nghĩa Đệ
có nhớ nhau xin cạn một chung trà
Đời còn đẹp
khi ta còn giọt lệ
đời khổ đau nên sinh-tử-tình-ca!

Tôi yêu con chim cổ còn rướm máu
Đến trần gian
phụng hiến cả tâm hồn
Đã một thời tôi trao người kiếm báu
Còn giờ đây,
khí lực đã hao mòn!

Tôi bỏ cuộc? Ừ, thì tôi bỏ cuộc!
Tôi ra đi? Ừ, thì tôi ra đi!
Ai bỏ cuộc và ai không bỏ cuộc
Nhìn trên đầu,
mây trắng giục đường phi!

Từ giã nhé! Mấy năm không hẹn được
Kẻ đông châu, người tây thổ mù khơi
Còn luân hồi
thì ta còn gặp gỡ
Còn ra đi, còn trở lại bên người!

Còn ra đi,
nghĩa là còn điên dại
Còn nửa khuya thả mộng mấy sông hồ
Còn yêu người,
nghĩa là còn quằn quại
còn đỉnh cao tóc rủ một trời thơ!

Thôi nhé người,
mai tôi về núi cũ
Để biết mình muôn thuở vẫn còn đi
Để biết mình
không là gì cả!
Xin một đời rêu cỏ an tri

21 October, 2013 at 9:07 pm Leave a comment

này cô bé hai bím tóc

này cô bé hai bím tóc
muốn nói với tôi điều gì
ơ kìa sao em quay mặt
giấu trong cái nhìn thoáng chi

tôi đâu phải người thích đùa
thích trêu em bằng ngọn cỏ
bằng ánh mặt trời sớm mai
làm đôi má hây hây đỏ

đừng như cô công chúa nhỏ
kênh kiệu khi gặp chú lùn
nếu thật em là Bạch Tuyết
chắc tôi không ngồi ung dung

em nhé hãy là mùa xuân
có khi tôi là chim én
buổi sớm khi em vừa đến
có một người ngồi bâng khuâng

(Báo Mực Tím)

Hình như đây là bài thơ duy nhất mà mình thuộc. Đọc nó trong tập thơ của báo Mực Tím lâu lắm rồi. Không nhớ tác giả là ai.

Một lời ngỏ rất dễ thương, rất chân tình. Vừa dè dặt, vừa thẳng thắn. Nhiều tha thiết nhưng cũng rất tỉnh táo, rất dửng dưng.

“Tôi đâu phải người thích đùa” nên em hãy lắng nghe và đáp lại bằng sự chân thành.Vì biết đâu ngoài kia là mùa xuân của lòng người. Vì biết đâu em là mùa xuân của riêng tôi.

14 October, 2013 at 10:19 pm Leave a comment

Surrender

Image

Jim Benton’s comics: http://jimbenton.com/page14/page14.html

14 October, 2013 at 12:49 am Leave a comment

Older Posts


October 2013
M T W T F S S
 123456
78910111213
14151617181920
21222324252627
28293031