bây giờ
4 August, 2010 at 10:12 am Leave a comment
Bây giờ rõ mặt đôi ta,
Biết đâu rồi nữa chẳng là chiêm bao?
Có lẽ đây là buổi sáng bình yên nhất từ khi đi làm. (Vì rốt cục cũng đã quen với việc ăn không ngồi rồi.)
Hoặc vì trong một lúc thấy mình như dường như đã đi qua một điều gì đó vẫn làm mình đứng lại.
Có nhiều bản bình phẩm hai câu Kiều trên quá, tương tự nhau, không biết ai cóp của ai.
Nếu trong giây phút hiện tại, chúng ta không thực sự nhìn thấy nhau thì sau này tất cả sẽ có thể trở thành một giấc chiêm bao.
Ai là “đôi ta”, Kiều và Kim Trọng, hay trong Làng mai, ta và thực tại. Hay như mình hiểu lúc này, ta và cảm xúc của chính mình, một ngày đối diện nhau, hiểu nhau, và nếu có thể, hẳn đã dắt nhau đi uống rượu một bữa đã đời.
Entry filed under: Linh tinh.
Trackback this post | Subscribe to the comments via RSS Feed